Fed và tuần lễ định mệnh

() - Fed gần như chắc chắn hạ lãi suất tuần này nhưng kịch tính nằm ở chỗ khác: chia rẽ nội bộ hiếm thấy, áp lực chính trị từ Nhà Trắng và câu hỏi ai thực sự có mặt tại bàn họp.

Bài toán kinh tế nan giải: Lạm phát đình đốn phiên bản nhẹ

Về mặt lý thuyết, nhiệm vụ của Chủ tịch Fed Jerome Powell và các đồng nghiệp trong cuộc họp ngày 16-17/9 khá rõ ràng: đối phó với một nền kinh tế đang phát đi tín hiệu trái chiều.

Tuy nhiên, thực tế lại phức tạp hơn rất nhiều. Nền kinh tế Mỹ đang đối mặt với một tình thế tiến thoái lưỡng nan, được các nhà kinh tế mô tả là "stagflation phiên bản nhẹ" – một kịch bản ác mộng đối với bất kỳ ngân hàng trung ương nào. Stagflation là khái niệm chỉ một nền kinh tế cùng lúc phải đối mặt với ba yếu tố chính: lạm phát cao, tăng trưởng kinh tế chậm hoặc không tăng trưởng (kinh tế bị đình trệ), và tỷ lệ thất nghiệp cao. 

Một mặt, có những dấu hiệu rõ ràng cho thấy thị trường lao động, vốn là trụ đỡ vững chắc của kinh tế Mỹ, đang bắt đầu hạ nhiệt. Điều này tạo ra áp lực buộc Fed phải hành động, cụ thể là cắt giảm lãi suất để kích thích hoạt động kinh tế và ngăn chặn nguy cơ suy thoái, bảo vệ việc làm cho người dân.

Mặt khác, lạm phát vẫn cao một cách khó chịu, lơ lửng trên mục tiêu 2% mà Fed đề ra. Một phần nguyên nhân đến từ chính sách tăng thuế quan của chính quyền Tổng thống Donald Trump, vừa làm chậm tăng trưởng, vừa đẩy giá cả hàng hóa lên cao.

Đây chính là cái bẫy kinh tế hoàn hảo. Công cụ duy nhất trong tay Fed để hỗ trợ thị trường việc làm, đó là hạ lãi suất, lại có nguy cơ đổ thêm dầu vào ngọn lửa lạm phát.

Powell đang phải đi trên một sợi dây cực kỳ mảnh: Nới lỏng quá nhiều, lạm phát sẽ bùng nổ. Thắt chặt quá sớm, nền kinh tế có thể rơi vào suy thoái. Quyết định cắt giảm 0,25 điểm phần trăm được dự báo rộng rãi được xem là một bước đi trung dung, một nỗ lực để xoa dịu cả hai phe mà không làm hài lòng hoàn toàn bên nào.